Gửi cho người thích chồng của em


Viết cho anh và cho em

Thế là cũng đã hơn một năm, hơn 365 ngày với những vui, buồn, đau đớn để rồi em lại có những phút giây thư giãn nhè nhẹ bên li trà sữa bạc hà – thói quen và niềm yêu thích mỗi khi em bên anh.

Anh,

Người đàn ông tuổi 30 và đã có gia đình. Anh không giàu nhưng trước đây nhà anh rất giàu. Anh không đẹp trai nhưng trước đây có rất nhiều cô gái vây quanh anh.

Em,

Người phụ nữ tuổi 25. Hay khóc, dễ xúc động, sống tình cảm, cho đi nhiều khi chẳng nhận lại được gì. Em rất khác với anh, về cách sống, cách suy nghĩ, công việc và gia đình, tất cả đều khác anh.

Vậy mà chúng ta đã thành vợ chồng, đó là cái duyên và cũng là số phận.

Hôn nhân của chúng ta bước sang tuổi thứ hai. Cả anh, cả em chẳng phải là người đầu tiên của nhau nhưng đều chọn một nửa còn lại là bến đỗ. Tức là bờ vai của anh đủ lớn để em tựa mỗi khi em mệt mỏi, và bờ vai em đủ ấm để anh được bình an mỗi khi trở về. Ấy thế mà, cái tổ ấm của chúng ta đang rất chênh chao trước gió, bởi những ngày qua bão đã đổ về căn nhà nhỏ, có ô cửa sổ xanh và tiếng trẻ thơ cười đùa mỗi khi thức giấc.



Những ngày qua, con tim em đau đớn, buồn phiền và thật sự khổ tâm. Dù anh rất thật lòng với em, anh chẳng giấu giếm em về một người khác – người thích chồng em. Em đã có những hành động chẳng giống em chút nào, em ghen, và em có quyền được ghen chứ, bởi anh là chồng, là cha của con em cơ mà. Một người phụ nữ dù có hiền lành đến cỡ nào, có yêu chồng thương con cỡ nào thì khi có một người khác xuất hiện trong cuộc sống của vợ hoặc chồng họ thì họ có quyền bảo vệ tổ ấm của mình chứ.

Em yêu anh, thương con nhưng em cảm thấy mình thật tệ. Em tiều tụy, suy sụp trước cơn bão đầu tiên của cuộc sống hôn nhân. Tuổi trẻ của em đã qua, cái thời em từng là một cô sinh viên trẻ trung, năng động và cá tính đã qua đi. Thay vào đó, ở tuổi 25 em với thiên chức làm mẹ, làm vợ và làm một người phụ nữ của gia đình. Em có phần nuối tiếc về sức sống trong con người mình, phải chăng vì những gì đang có trong cuộc sống của em làm em mệt mỏi đến thế.

Từng đêm, nước mắt cứ chảy ra rớt lên chiếc má hồng xinh của con trai, em nhận ra con là tài sản quý báu nhất mà vợ chồng mình có. Em biết anh ra đời sớm, va chạm với cuộc sống nhiều và là một người đàn ông trưởng thành. Em tin anh. Niềm tin của một người vợ. Vô điều kiện.

Viết cho chị - người thích chồng của em

Em biết, chị là một phụ nữ trẻ trung ở tuổi 30, năng động và thân thiện với tất cả mọi người. Chị đủ hấp dẫn để bao người đàn ông theo đuổi và muốn sánh bước. Nhưng thật tiếc, vì chị ấy đã đặt nhầm tình cảm cho một người đã đeo nhẫn ở ngón áp út. Và tất nhiên, em không thể để chị làm bất cứ điều gì có lỗi với con trai em. Có thể, chị đủ khéo léo để khiến chồng em rung động, có thể chị tự tin về sắc đẹp của mình nhưng em cũng có đủ những yêu thương dành cho người đàn ông của cuộc đời em.

Chị hãy dừng lại ở đó thôi khi mọi thứ mới chỉ là bắt đầu. Em biết, có thể chị cũng đau đớn, có thể chị cũng yêu thương chồng em thật lòng, nhưng chị sẽ trở thành một kẻ có tội nếu như chị cứ tiếp tục dành tình cảm ấy cho một người đàn ông không thuộc về cuộc đời chị.

Em không muốn gọi chị là kẻ thứ 3, vì chẳng biết chị có muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình em hay không? Hoặc cũng có thể chỉ đơn giản là chị yêu chồng em, mà chẳng đòi hỏi gì. Em hiểu, 30 tuổi mà chị chưa có ý định tìm bến đỗ cho mình, tức là chị có những suy nghĩ riêng, cá tính riêng về 2 chữ vợ - chồng.

Không phải ngẫu nhiên mà trong tiếng Việt, hai tiếng vợ chồng luôn được đặt cạnh nhau trong một từ ghép đẳng lập. Hẳn chị hiểu em muốn nói gì đúng không? Có rất nhiều cách để yêu thương một người. Thời gian qua, em đã để chị được yêu chồng em, em nghĩ như thế là đủ cho một tình cảm đẹp và đáng trân trọng. Cảm ơn chị đã yêu quý chồng em, đã quan tâm và hỗ trợ anh ấy hoàn thành công việc.

Chị đã chiếm quá nhiều trong suy nghĩ của em và có lẽ chị là chủ điểm chính trong những cuộc nói chuyện giữa hai vợ chồng em gần đây rồi. Cho phép em để chị lại vị trí ban đầu trong suy nghĩ của em, là một hình ảnh đẹp, một người biết quan tâm đến người khác. Chị nhẹ nhàng, dễ thương và em hi vọng chị cũng sẽ chỉ là một cơn gió nhẹ, một cơn gió mang đến hơi mát để làm dịu mát lòng người chứ không phải là một cơn bão mà người ta không mong đợi chị nhé.Em cũng chẳng dám chúc chị sẽ sớm có một bến đỗ riêng cho mình đâu nhưng em mong chị sẽ có được một người đàn ông yêu thương chị thật lòng và chị sẽ toàn tâm toàn ý cho một người chị yêu thương. Vì người phụ nữ nào cũng thế, cũng dễ bị tổn thương và thiệt thòi.
Và, viết cho tôi

Mưa ngớt rồi, đã hửng nắng, tôi nhấp ngụm trà sữa đã nguội, vị bạc hà mát nhẹ giúp cổ họng khan khô của tôi dễ chịu hơn. Chiều nay, khi mưa tạnh, tôi với anh và con trai sẽ lại được bình yên bên căn phòng có ô cửa sổ màu xanh và tràn ngập tiếng cười.

Cảm ơn thử thách đầu tiên của cuộc sống hôn nhân. Tôi sẽ mở lòng tha thứ cho anh vì tôi đã là vợ, là mẹ. Như chim mẹ chăm sóc tổ ấm của mình, cùng chim bố giang đôi cánh bảo vệ chim non và chống lại những đợt bão tố mà cuộc đời còn đưa tới. Chỉ cần trong tôi vẫn còn có tình yêu và niềm tin nơi anh.

P/s: Chồng à, khi anh ngồi lại gần em, khi em đã là vợ anh, em luôn cảm nhận được sự bình yên. Trong em cảm xúc bỗng ùa về, và em thấy mình run lên như ngày xưa anh đến.
Yêu anh và yêu con thật nhiều.
Vợ của anh